Thông Tin
Link nghe truyện: Tự Cẩm
Tác giả: Đông Thiên Đích Liễu Diệp
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, HE
Tình trạng: Hoàn thành (836 chương)
Khương Tự chết trong trận long tử tranh đấu ngai vàng, nhưng bằng máu đầu tim của Úc thất và vu cổ Ô Miêu, nàng trùng sinh quay lại năm 15 tuổi. Ai ai cũng nói Tứ cô nương nhà họ Khương là người đẹp bậc nhất, tiếc là đóa hoa tươi ấy lại sắp bị phủ An Quốc Công hái mất. Thế nhưng vào đêm trước ngày Khương Tự xuất giá, vị hôn phu của nàng lại nhảy hồ tự vẫn cùng người con gái khác.
Nữ chính: Khương Tự hiểu cuộc đời này ra sao là do mình lựa chọn, kiếp trước ẩn nhẫn làm người mà chết, kiếp này quang minh chính đại mà sống. Nàng bình tĩnh gạt đi những âm mưu lần lượt nhằm vào mình. Không trả thù đẫm máu, chỉ là tính sổ những kẻ nhảy nhót trước mặt nàng. Nàng có lòng nhân từ nhưng không nương tay với kẻ hại mình.
Nam chính: Úc Cẩn bị giá họa là điểm xấu của hoàng gia mà bị mang ra kinh nuôi nấng, vẫn có người đến dạy chàng những thứ hoàng tử nên học, nhưng con hoang sao xứng nhận những điều ấy. 12 tuổi chàng trốn đi chơi, gặp nạn và cũng gặp nàng. Sau chàng lên chiến trường, tắm trong máu và nằm trên xác người. Đến năm 18 tuổi chàng về kinh thì biết nàng sắp gả, rồi biết nàng từ hôn. Theo duyên trời tơ lòng chàng ở lại, vì nàng mà tranh giành, vì nàng mà nuông chiều.
Review – Gaulph
Mô-típ truyện này khá bình thường trong dàn truyện trùng sinh cổ đại. Truyện kể về một cô nàng Khương Tự kiếp trước mang phức cảm tự tôn – tự ti quá mạnh, dẫn đến việc vừa cao ngạo lại vừa co mình trong vỏ ốc, xa cách người thân, yêu quý kẻ không đáng, cưới người không hợp để rồi khiến bản thân chịu nhiều khổ đau.
Sau khi chết đi rồi được ông trời ban cho một cơ hội sống lại, nữ chính (như biết bao nữ chính khác) quyết tâm làm lại cuộc đời, quý trọng những điều xứng đáng và trả thù những kẻ ác ôn gieo cay đắng cho đời nàng. Tuy nhiên, nếu truyện chỉ có mỗi thế thì điều gì níu kéo mình ở lại với truyện suốt 838 chương?
Mình nghĩ có thể liệt kê một vài yếu tố như sau:
Mình nghĩ đây cũng là một trong những yếu tố tiên quyết mà nhiều bạn tìm tới thể loại trùng sinh báo thù này, kiểu như dẫu sao cũng từng chết một lần rồi, biết đời cay nghiệt oan trái rồi thì nếu sống lại thì phải sống cho hả hê chứ, nếu vẫn để bản thân chịu uất ức, nếm mật nằm gai thêm một kiếp nữa thì đúng là tức anh ách.
Khương Tự, nữ chính trong truyện quả là một cô nàng như thế, cô nàng này “dũng mãnh” tới độ người thân bên cạnh nàng cũng quen với tác phong giết người phóng hỏa của nàng rồi, gặp hôm nàng yểu điệu thục nữ thì ai ai cũng thấy không quen. Có điều, điểm sáng của truyện, theo mình là việc tác giả không để nữ chính báo thù mù quáng. Lẽ tất nhiên, có thù thì phải báo, có điều nữ chính không lấy thù oán kiếp trước ra để đánh giá người khác ở kiếp này, nhưng kẻ thủ ác thì kiếp nào cũng ác thôi, tựu chung lại thì vẫn đi đời nhà ma không ai thương được.
Hai là truyện có đan cài yếu tố trinh thám phá án.
Đọc Tự Cẩm, bạn cứ tưởng tượng như đang đọc Conan phiên bản cổ đại vậy, vì nữ chính đi tới đâu là người chết tới đó (ừ thì cũng có người là do nữ chính giết thật nhưng không phải là tất cả) nên là nhiều lúc đọc cũng thấy hài hài, kiểu như mua một tấm vé chạy về tuổi thơ đi đâu cũng ôm Conan vậy =))
Nữ chính sau khi trùng sinh thì khứu giác rất nhạy cảm, lại thêm có trí nhớ và tài năng kiếp trước cùng trí thông minh nên năng lực phá án rất mạnh, đến nỗi là ông quan chuyên điều tra mấy vụ án u mê chữ ê kéo dài nữ chính, cứ cố vun vén cho nữ chính với con trai ông ấy để mà lôi kéo nhân tài.
Ba là truyện có dàn nhân vật chính phụ rất hài hước, tếu táo.
Điểm sáng nhất trong dàn nhân vật phụ phải kể đến gia đình nữ chính và nam chính.
Bố và anh trai nữ chính đúng kiểu cuồng con gái và em gái chính hiệu, đối xử với nữ chính không phải chỉ là tốt mà là tốt vô đối, hứng trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan. Mỗi phân cảnh hai bố con nhà này xuất hiện đều như tấu hài, ông bố thì kiểu tính Trương Phi dễ nóng, anh con trai thì lại ngây ngây ngô ngô, hễ chút là có màn con vay tiền bố, bố rượt đập con, nhưng mình đọc thấy tình cảm gia đình chan chứa, cực kỳ ấm áp.
Nhà nam chính thì phức tạp hơn, với tám anh em mà nam chính đứng hàng bảy cùng vài chục cô em gái, vì anh này là hoàng tử con vua. Tuy truyện này cũng phát triển theo hướng đấu đá hoàng gia, diễn vở “Cửu long đoạt đích” nhưng vì hàm lượng não tàn của các nhân vật quá mạnh nên thành ra đọc truyện chỉ thấy hài mà không thấy u ám hay rối trí. Trong số bảy anh em của nam chính thì chắc mình ưng anh số năm nhất, ông này não bao tàn lại còn xui xẻo, làm gì cũng bị phạt.
Ví dụ có lần nam chính đánh Thái Tử thì chỉ bị phạt giam mấy ngày, ăn no ngủ kỹ rồi được thả, thế mà ông này chạy tới đánh Thái tử thì bị vua giáng một phát từ thân vương xuống quận vương, chỉ biết khóc lóc chạy về mách vợ. Ngoài ra thì ông bố của nam chính cũng rất là chất. Ông vua này có một sở thích khá giống các chị em chúng ta là đọc thoại bản với hóng hớt, đọc truyện mà như kiểu tìm thấy mình trong nhân vật, nhất là mỗi lần thấy ổng phải giấu giếm thoại bản dưới đống tấu chương để không bị ai thấy, thương gì đâu mà thương.
Bốn là giọng văn và giọng edit cực kỳ hài hước, khá là ăn khớp với nhau.
Phải nói là, giọng văn của tác giả tửng một thì bạn editor tửng hai, nên là đọc truyện thấy rất buồn cười. Tuy bản edit không quá mượt theo đánh giá của mình nhưng mà mình thích giọng văn của bạn ấy tới độ mình nghĩ nếu có một bản mượt hơn mà nghiêm túc hơn thì chưa chắc mình đã thích như vậy, mà mình nghĩ đây cũng là một trong những yếu tố làm nên thành công của truyện. Thành thật mà nói thì, nếu đứng trên phương diện một editor mà nói thì mình cảm thấy cách hành văn của bạn ấy rất can đảm, kiểu như khi edit cổ đại mà chêm những từ/cụm từ trendy vô sẽ rất dễ lạc quẻ, mà chắc cũng ít ai dám chêm vào, nhưng khi bạn ấy xài trong truyện này thì mình thấy rất hợp, rất mặn mòi, đọc rất vui rất thích.
Sơ sơ bốn điều trên chính là những điểm khiến mình thấy Tự Cẩm rất đáng đọc, dù nó dài miên man bất tận, có điều bạn đừng lo, vì nếu lỡ đọc rồi thì chắc là không dừng được để nghĩ ngợi xem liệu nó dài thế mình có nên đọc hay không đâu.
Nam chính không phải cái anh ngu ngốc trong giới thiệu đâu nên mấy bạn yên tâm, anh này muốn tài có tài, muốn sắc có sắc, muốn chung tình có chung tình, muốn thê nô có thê nô. Nam chính yêu nữ chính từ lâu lắc lâu lơ, kiếp trước phải trèo đèo lội suối theo đuổi vợ, cưới tới tay chẳng được bao lâu thì vợ lại vị kẻ xấu hại chết, kiếp này công cuộc cua vợ cũng chẳng khá khẩm hơn, nhưng thôi mình thích thế vì mình thích đọc truyện nam chính cực khổ theo đuổi nữ chính lắm, chứ mới vài chương đã gật đầu cái rụp rồi đôi lứa phát đường khiến mình thấy không hứng thú. Nói chung là, mình bảo đảm nam chính chất lượng cao, tuyệt đối sạch thân sạch thân (nói nhỏ cho mấy bạn sạch khỏi băn khoăn, nhảy hố không ngại ngùng).
Chúc bạn nghe truyện vui vẻ!