– Truyện mở đầu với hình tượng 9 con rồng kéo quan tài xuất hiện ở núi Thái Sơn, rồi khi nó bay vào không gian vũ trụ. Điểm đến đầu tiên của nó là Huỳnh Hoặc Cổ tinh (sao Hỏa). Hiểm nguy và cuộc phiêu lưu chính thức bắt đầu: những người trần mắt thịt ấy, cùng với những cổ vật nhặt được ở một nơi có dấu vết là Thiên âm điện, trong truyền thuyết là nơi Thích Ca Mâu Ni tu thành chính quả, đã cùng nhau chống lại bọn quái vật cổ xưa.
– Sau đó chính là hành trình của các nhân vật, nhất là của nam chính Diệp Phàm. Hắn đã bước lên con đường tu hành không thể quay đầu, chỉ có duy nhất cường đại hơn, mới có thể không để cho bất kỳ một ai làm chủ vận mạnh của mình.
– Tác phẩm này không có phi thăng khi mở đầu, không có tử vong để trọng sinh, không có khuyết tật, yếu kém. Nhân vật chính cứ bình phàm trải qua những tao ngộ đầy hấp dẫn. Đây là một bộ truyện rất đáng để đọc, nhưng cần phải có một đạo tâm kiên định vì hành trình của Diệp Phàm không đơn thuần là một câu truyện. Nó là quá trình của một đời người từ lúc tuổi trẻ bồng bột, từng bước rút kinh nghiệm, từng vì đánh mất người mình thương mà biết trân trọng hơn những người hiện tại.
Nhân vật chính
– Diệp Phàm là nhân vật điển hình thuộc thể loại tiên hiệp đời đầu. Tính cách hào sảng, mưu trí thông minh, nhưng không đặt nặng tính toán quá nhiều về mặt lợi ích bản thân. Phù hợp với những đạo hữu có tính cách sảng khoái, chân tình.
– Hắn là một kẻ bề ngoài trông thư sinh, nhưng tâm trí bên trong lại cực kỳ bền bỉ, hành động quyết đoán, nhưng lại là người ôn hòa, trọng tình cảm. Lúc bình thản thì lại vô cùng lãnh đạm, tâm tính tinh tế biết lúc nào lên bộc lộ tài năng, chưa bao giờ gây sự, nhưng lại càng không sợ phiền phức tìm tới cửa.
– Diệp Phàm kiến thức sâu rộng, độ ứng biến linh hoạt, là kiểu người sòng phẳng, tốt bụng đúng lúc nhưng không dễ bắt nạt, đối xử tốt với bạn bè và thẳng tay với lũ tiểu nhân, không biết nể nang ai hay nể nang điều gì, không một phút giây yếu đuối trước kẻ thù. Là kiểu nhân vật gây thiện cảm, thoải mái cho người đọc. “Cơm phải ăn từng miếng một, đường phải đi từng bước, chưa biết đi đã đòi chạy, chỉ có ngã mà thôi”. Hắn chính là như vậy.
Đánh giá
– Sở hữu cốt truyện lôi cuốn, mạch truyện vững chắc, tình tiết không quá chậm. Các đạo hữu đạo từ từ sẽ ngẫm ra khá nhiều đoạn hay trong đó. Già Thiên theo mình cảm nhận là một bộ truyện mang lại nhiều cảm xúc, để lại nhiều suy tư cho người đọc.
– Bộ truyện Già Thiên này càng về sau càng hay, vì lúc đó nam chính mới tập trung vào tu luyện. Dù cho dòng thời gian mà tác giả miêu tả cuối truyện diễn ra trong hàng vạn năm, nhưng mạch truyện không hề gây ra cảm giác lê thê, dài dòng. Ngược lại lại khiến người đọc cảm nhận được kịch tính và sự biến đổi thời gian sâu sắc khi đặt trong từng bối cảnh cụ thể.
– Văn phong của Thần Đông trong truyện này rất tốt, thực sự phải chấm điểm cao. Giọng điệu pha chút ly kỳ, khơi gợi ham muốn khám phá tính cách từng nhân vật và tìm tòi nội dung, bố cục của truyện. Đồng thời lột tả được những hung tàn, ích kỳ trong tâm lý các nhân vật khác, đây có thể coi là sự cố gắng của tác giả, vì bình thường ở các truyện tiên hiệp, huyễn huyễn khác sẽ không hay thấy điều này xảy ra đâu.
– Điểm trừ cho bộ truyện này tác giả viết theo dòng cảm xúc nhưng có lẽ lực bút còn chưa được vững, nên nhiều đạo hữu khó tính sẽ cảm thấy Thần Đông nghĩ tới đâu viết tới đó, không có bố cục rõ ràng lắm. Kiểu như không định hình cấu trúc truyện và tình tiết chính trước khi viết, do đó nhân vật chính cứ đi và đi hết nơi này đến nơi kia, một đường giết tới, mạnh dần lên như bao truyện tu chân khác nhưng bên trong không hàm súc nhiều ý nghĩa.
– Thật ra đâu phải ai cũng có thể như lão Nhĩ Căn, hay Ngã Cật Tây Hồng Thị viết xuôi viết ngược vẫn hay, cốt truyện hoàn toàn kín kẽ. Đây có thể được xem là bộ truyện khá nổi bật rồi.
– Mạch truyện khá hay, cốt truyện lôi cuốn, xen lẫn nhiều tình huống hài hước. Nhưng vì đây là bộ huyễn huyễn dị giới pha tiên hiệp thời kì đầu nên đọc sẽ thuần chất, ít cảnh tình cảm ướt át. Phần mở đầu đầy sáng tạo, kết thúc đầy bất ngờ, khiến truyện càng thêm tròn vẹn, toàn mỹ. Phần cuối truyện tuy diễn ra trong hàng vạn năm, nhưng mạch truyện không gây cảm giác lê thê, dài dòng, khiến người đọc cảm nhận được kịch tính và sự biến đổi trong thời gian và bối cảnh.