Trang chủReviewReview: Hoàng Đình - Thân Vẫn Chỉ Tiêm

Review: Hoàng Đình – Thân Vẫn Chỉ Tiêm

Tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm không còn xa lạ với những bạn đọc đam mê tiên hiệp, đặc biệt là dòng tiên hiệp cổ điển. Trong số những truyện đó, mình vẫn ấn tượng nhất là Hoàng Đình. Vì vậy hôm nay ta mạn phép đc review bộ Hoàng đình của tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm.

Giới Thiệu

– Link nghe truyện: Hoàng Đình
– Tác giả: Thân Vẫn Chỉ Tiêm
– Thể loại: Tiên hiệp cổ điển
– Tình trạng: Hoàn thành (388 chương)

Truyện lấy bối cảnh nghìn năm sau khi Nam Lạc nhất kiếm hóa thiên hà, Cường giả từ Nguyên thần đại đạo trở lên không thể tồn tại, Thiên đình biến mất, mặt đất trở nên vô cùng hỗn loạn, yêu linh đoạt thần vị, quỷ quái chiếm thần miếu.

Nhân vật chính của truyện là Trần Cảnh (biệt danh Cảnh nhọ) – một thiếu niên luôn có khát vọng tự do tự tại. Nhưng sự đời lại luôn không như ý muốn, Trần Cảnh vì lòng nhân hậu của mình đã bất đắc dĩ tiếp nhận lấy Thần vị Hà Bá, đi kèm theo nó chính là trách nhiệm gánh vác hàng ngàn sinh mạng. Trách nhiệm to lớn khiến cho người ta thay đổi, Trần Cảnh dần dần trở thành một thần linh, một thủ hộ giả chân chính.

Review:
Ấn tượng đầu tiên của ta về Hoàng Đình là cách tác giả bỏ công xây dựng một thế giới của Thổ Thần, Sơn Thần, Hà Bá, Thành Hoàng thú vị và lạ lẫm, cùng với phương pháp tu luyện khác nhau : thu thập tín ngưỡng, luyện khí hoá tinh, luyện tinh hoá thần. Mỗi đạo tu hành có thể có cảnh giới khác nhau, vì thế mà cùng cảnh giới có khi thần thông cách nhau cả vạn dặm. Phong cách, lối hành văn của tác giả nhanh, ngắn gọn, mộc mạc, không chút hoa lệ nhưng lại mang đầy vẻ huyền bí. Tác giả miêu tả cảnh chiến đấu vừa mơ hồ vừa chân thực, không có băng sơn địa liệt, bài sơn đảo hải nhưng lại làm ta cảm nhận được thần thông mạnh mẽ của từng nhân vật.

Trần Cảnh – bước trên con đường cầu trường sinh đầy mồ hôi cùng huyết lệ, sai lầm rồi thức tỉnh, đau thương hóa sức mạnh, tuy tài giỏi nhưng lại bình bình đạm đạm mang theo khí tức thần bí, không đụng 1 việc gì cũng là trung tâm của thiên hạ. Phồn tinh thiên vạn chỉ một vòng lãnh nguyệt, dốc lòng hướng đạo cầu trường sinh.

Văn phong của tác giả khá trầm và cô đọng xúc tích (nhiều khi hơi cô đọng quá), tiết tấu truyện nhanh, không có nhiều tình tiết nhiệt huyết sôi trào. Điểm ta thích nhất là truyện ít aura main, anh Cảnh nhọ ăn hành từ lúc trẻ trâu đến lúc về già, làm nhân vật phụ nhiều khi nổi hơn main.

Chúc bạn nghe truyện vui vẻ!

Bài Liên Quan

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Xem Thêm

Recent Comments