Vong Ngữ hiện là một trong những tác giả văn học mạng vô cùng nổi tiếng, hiện tại ông đang là tác giả Bạch Kim trên Qidian. Trước khi tham gia viết truyện, Vong Ngữ đã tốt nghiệp ở Học viện công nghệ Vô Tích và tiếp tục học đại học ngành Pháp luật; ông từng làm một nhân viên văn phòng bình thường ở Từ Châu.
- Họ tên thật: Đinh Lăng Thao
- Bút danh: Vong Ngữ
- Nơi sinh: Thành phố Từ Châu – Tỉnh Giang Tô
- Năm sinh: 10/1976
- Nghề nghiệp: Tác giả văn học mạng
- Tốt nghiệp: Học viện công nghệ Vô Tích
Sự nghiệp
Từ sau thành công của bộ tiểu thuyết “Phàm nhân tu tiên”, ông bắt đầu chuyển hẳn sang con đường viết lách và lấy đó làm nghề nghiệp chính. Các mốc thời gian đáng nhớ trong sự nghiệp của Vong Ngữ:
20-02-2008: Vong Ngữ bắt đầu sáng tác tác phẩm đầu tay “Phàm nhân tu tiên” và đăng trên Qidian. Bộ tiểu thuyết này được độc giả đón nhận cực kỳ nhiệt tình. Có thể nói, Vong Ngữ được xem là người mở đầu cho xu hướng sáng tác thể loại người phàm tu tiên.
Năm 2009: “Phàm nhân tu tiên” được xuất bản thành sách. Năm 2011: “Phàm nhân tu tiên” được chuyển thể thành game MMORPG. Năm 2012: “Phàm nhân tu tiên” tiếp tục được chuyển thể thành game trên mạng RPG. Năm 2013: “Phàm nhân tu tiên” được chuyển thể thành truyện tranh, cũng trong năm đó, bộ tiểu thuyết này đột phá lên đến 400 Bách Minh (=400.000 Qidian tệ = 4.000 nhân dân tệ) giúp Vong Ngữ trở thành Minh chủ bảng xếp hạng của Qidian.
“Phàm nhân tu tiên” đem đến những con số cực kỳ bất ngờ: Tổng lượt view: 90.010.326 Tổng đề cử: 11.393.056 Tổng số chữ: 7.246.791 Ngày 01/11/2013: Vong Ngữ cho ra mắt bộ tiểu thuyết “Ma thiên ký” trên Qidian. Năm 2014: Vong Ngữ nhận được 700 vạn nhuận bút – đứng thứ 18 trong bảng xếp hạng Cửu giới Trung Quốc tác gia phú hào bảng.
Vào tháng 3 cùng năm này, bộ “Ma thiên ký” được xuất bản thành sách. Tháng 04/2015: “Ma thiên ký” được cải biên thành phim điện ảnh “Ma thiên kiếp”. Tháng 5 “Ma thiên ký” tiếp tục được chuyển thể thành game trên điện thoại. Tháng 12/2015: Vong Ngữ cho ra mắt tác phẩm mới mang tên “Huyền giới chi môn” được đăng trên Qidian. Tháng 02/2017: Vong Ngữ là chủ thần đứng thứ 12 trong cuộc bình chọn Chi Vương của “Đệ nhị giới văn đàn”.
Văn phong
Vong Ngữ tuy không có nhiều tác phẩm thuộc top như Thiên Tằm Thổ Đậu, Ngã Cật Tây Hồng Thị, Nhĩ Căn… nhưng vẫn là cây bút có tên tuổi trên văn đàn viết truyện mạng, văn phong của Vong Ngữ thì có phần hơi cứng nhắc, khô khan nhưng bù lại sự logic, chặt chẽ trong từng chi tiết và cả nội dung cốt truyện thì lại chuẩn chỉnh khỏi phải bàn. Mọi thứ trong truyện của Vong Ngữ từ các tình tiết nhỏ nhặt đến kết cấu, đếu cực kỳ hợp lý và giúp người đọc nắm rõ những tầng ý nghĩa, nội dung truyện mà ông muốn truyền tải tới. Chính vì vậy Vong Ngữ cũng sở hữu lượng độc giả trung thành tương đối lớn.
Truyện Vong Ngữ sẽ không có cảnh nam chính quá bi luỵ, nhân vật càng không vượt cấp chiến đấu với đối thủ có cảnh giới cao hơn mà vẫn thắng oanh liệt, thường thì đều sở hữu tính cánh điềm tĩnh, chắc chắn mà tiêu biểu nhất là phải nói đến Hàn Lập trong Phàm Nhân Tu Tiên. Tu chân giới mà Vong Ngữ miêu tả đều mang màu sắc hắc ám với các thủ đoạn ám toán, lợi dụng, phản bội nhau nhiều đến ngỡ ngàng, trong khi những tình cảm nhân sinh như tình yêu, tình sư đồ, bằng hữu lại ít đến đáng thương. Đạo hữu nào đạo tâm không vững đọc truyện lão này dễ mất niềm tin vào cuộc sống quá.
Văn phong Vong Ngữ thể hiện đúng chất cạnh tranh khốc liệt, mạnh được yếu thua đầy tang tóc của thế giới tu chân, các nhân vật phản diện đều có sự âm hiểm xảo trá, tâm kế cẩn mật kín đáo chứ không hề có dáng vẻ ngây ngây ngô ngô dễ bị nam chính dắt mũi như các truyện tiên hiệp, huyền huyễn khác. Vì để đảm bảo là kẻ sống sót cuối cùng, tất cả bản lĩnh, tiểu xảo đều được sử dụng một cách triệt để, và dù có chiến thắng nam chính cũng không hề kiêu ngạo, trang bức gì cả. Nếu đọc kỹ ta sẽ thấy các nhân vật chính của Vong Ngữ đều là kiểu phi chính, phi tà “Cái gọi là chính cùng tà, cũng không hề có sự khác biệt, chỉ là chính thì cách làm tương đối ôn hòa, mà tà thì cách làm tương đối cực đoan mà thôi, tại tuyệt đối lợi ích điều khiển, giữa bọn hắn có thể bất hòa, cũng có thể liên hợp.”
Mà đặc biệt là trong truyện Vong Ngữ các cảnh chiến đấu diễn ra không quá kịch tính, nhưng lại làm người đọc chăm chú chứ không lướt qua như các truyện khác, có lẽ bởi vì lời văn súc tích, ngắn gọn nhưng có hồn không hề tối nghĩa lặp lại nhàm chán. Kết thúc tuyện thường có hậu nhưng vẫn đọng lại chút buồn vương vấn.